TVDH : Qua tiểu sử, được biết bác đã hoạt động trong lãnh vực báo chí tại Sài Gòn từ trước 1975. Xin bác nói rõ hơn về công việc viết lách của mình trong thời gian này.
Tiểu Tử : Hồi đó, tôi giữ mục biếm văn tên là « Trò Đời » của nhựt báo Tiến, mỗi ngày một bài ngắn ngắn loại « móc lò móc chảo » thời cuộc, chánh khách… Viết nhẹ nhẹ để xây dựng chớ không hề có ác ý. Tôi lấy bút hiệu Tiểu Tử để độc giả thấy tôi không phải là loại « Đại Hán, lúc nào cũng… kênh kênh, mục hạ vô nhơn ». (Hạng này, thời đó thấy cũng nhiều !) Tôi nghỉ viết từ ngày tờ báo bị đóng cửa.
TVDH : Song song cùng lúc vừa làm báo, vừa làm cho hãng Shell, với bác, « nghề tay trái » và « nghề tay phải » có ảnh hưởng gì đến nhau hay không ?
Tiểu Tử : Làm việc cho Shell, tôi bị đóng khung trong chức vụ chỉ huy. Khi viết lách, tôi được… xả xú-bắp. « Nghề tay mặt » giúp cho « nghề tay trái » có cái nhìn và sự nhận xét sâu sắc hơn, còn « nghề tay trái » thì làm quân bình con người. Cả hai đều hỗ trợ cho nhau.